Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

Nhớ một người chưa từng...

Tôi không nghĩ thời gian lại trôi nhanh đến vậy, đã hơn 1 năm trôi qua nhưng những kỉ niệm cũ vẫn còn đó, hiện diện rất rõ trong tâm trí, rất gần và dường như chưa bao giờ phai nhạt.
Tôi gọi là "chưa từng" vì giữa tôi và người ấy chưa hề có mối quan hệ tình yêu rõ ràng, hay nói cách khác, nó giống như câu chuyện của Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng trong truyện Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi.
Người ta nói tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, giai đoạn đẹp nhất của tình yêu là lúc còn thầm thương trộm nhớ, còn lấp lửng, mơ hồ. Người ấy theo đuổi tôi hơn 5 tháng, tôi nghĩ đó là một khoảng thời gian đủ dài để hiểu hơn về nhau, Có những lúc tôi đã quyết định sẽ đặt tên cho mối quan hệ ấy, nhưng lại lần lựa mãi. Lúc anh chính thức tỏ tình, tôi từ chối. Thú thật, tôi còn chẳng thể hiểu nổi mình nữa. Có lúc tôi thấy tình cảm đã đủ đầy, có lúc tôi lại muốn né tránh và rời xa người đó. Lúc đó anh hay nói với tôi rằng hình như em đang sợ điều gì đó và em chưa sẵn sàng. Điều đó đúng, nhưng đến giờ tôi mới dám thừa nhận nó với chính mình.
Tôi chưa từng có người yêu ( ngay cả đến bây giờ), trước khi gặp anh, tôi đã từng đơn phương những cậu bạn cùng lớp cấp 2, cấp 3, có người kéo dài đến cả 5 năm. Tôi là một cô gái thích tự do và đã quen với những cái "một mình", đi ăn một mình, đi mua sắm một mình... Không phải tôi không có bạn, tôi có nhiều bạn lắm, bạn thân mười mấy năm nữa cơ, nhưng đôi khi tôi vẫn thích tận hưởng cảm giác một mình. Bởi lẽ đó mà tôi không hề sẵn sàng cho bất kì mối quan hệ nào vì sợ sự gò bó, kiểm soát, tôi sợ cuộc sống của mình bị đảo lộn.
Sau lời từ chối của tôi, anh dường như biến mất khỏi cuộc sống của tôi. Sài Gòn rộng lớn quá hay sao mà chúng tôi chẳng thể gặp lại. Thực ra, tôi chỉ muốn gặp lại người đó chỉ để mỉm cười và chắc chắn rằng anh đang hạnh phúc thôi. Không biết anh có còn nhớ tôi không nhỉ, còn tôi thì chưa bao giờ quên. Với tôi, anh cũng chưa thể gọi là mối tình đầu nhưng anh là người đầu tiên mang lại cho tôi cảm giác ấm áp thật sự.
Chúng tôi, ngay cả một cái nắm tay còn chưa trọn vẹn nên suy cho cùng, cũng chẳng là gì của nhau.
Ai đó nói rất đúng: "Chỉ khi nào không thể gặp lại một ai đó, bạn mới biêt được sự mênh mông của biển người."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét