Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Nếu không nói ra làm sao biết...

Cái cảm giác thích một người mà không thể nói ra nó khó chịu lắm.

Mình đã trải qua cảm giác ấy nhiều lần lắm rồi. Bởi vì mình chưa từng quen ai cả. Có lẽ đường tình duyên của mình hơi lân đận.

Không biết đã bao giờ bạn trải qua cái cảm giác thấy người ta hình như cũng có ý gì đây với mình nhưng nó chưa tới đâu, bạn không thể chắc chắn, bạn không dám tin, bạn sợ mình ngộ nhận... bạn càng nghĩ về cái mối quan hệ không tên ấy nhiều hơn, bạn lại càng mệt mỏi hơn.

Đôi lúc mình muốn dừng lại không nghĩ về nó nữa, nhưng cuộc đời thật kì lạ, lúc bạn muốn quên nhất thì cái thứ rắc rối ấy lại quay về, lúc niềm tin của bạn được củng cố thì bạn lại nhận thấy sự ngô nghê, gần như ảo tưởng của chính mình.

 Mình như đang đứng trên một sợi dây giữa không trung, không thể lùi mà cũng chẳng thể tiến. Chỉ đợi một người xuất hiện, kéo mình ra khỏi sự sợ hãi ấy và ôm mình thật chặt, nói với mình "Chúng ta rồi sẽ ổn thôi". Chỉ vậy thôi liệu có được không?

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

Có những ngày như thế....

Có những ngày.......

Chỉ muốn cuộn tròn trong chăn, nghe mãi một bản nhạc yêu thích rồi đi ngủ mà không phải suy nghĩ về những chuyện buồn đã xảy ra, những chuyện không vui ngày hôm nay và một tương lai không rõ ràng về sau.

Chỉ cần một người bạn để ngồi tâm sự hàng giờ hay thậm chí là nghe họ tâm sự thôi cũng được, để thấy lòng mình bớt cô đơn, trông trải, để quên đi cái cảm giác làm gì cũng một mình.

Chỉ muốn đi đâu đó thật xa, "rời thành phố chật chội náo nức, đến cả thở cũng làm ta lao lực", để sống những giây phút thật trẻ, là chính mình, để đôi lúc chậm lại xem mình đang ở đâu mà bước tiếp.

Chỉ muốn ném tất cả để quay về nhà, không bài tập, không deadlines... để được ôm bố mẹ thật chặt, để được ăn những món ngon, để chiều chiều đi dạo trên bờ biển và hít hà hương vị mằn mặn thân quen.

Chỉ muốn một chàng trai nào đó bỗng xuất hiện với một nụ cười và sự quan tâm thầm lặng, dù đó chỉ là tình cảm đơn phương thôi cũng được, miễn là thấy ấm lòng trong những ngày mà người ta tay trong tay đi chơi, còn mình lại ôm gối tương tư.

Vậy mà có những ngày, ngay cả những mong muốn ấy cũng bỏ mình mà đi............